Tần Thục Huệ đứng lên, nói: “Là tôi, có chuyện gì sao?”
“Chúng tôi có một phần văn kiện tỉnh gửi tới yêu cầu phải đưa đến tay chị, lúc trước tôi đến đơn vị công tác của chị nhưng vẫn không tìm được, hôm nay nghe nói chị ở đây, nên liền mang tới.”
Vị cảnh sát trẻ tuổi đem túi văn kiện trực tiếp giao đến tay Tần Thục Huệ.
Tần Thục Huệ vẫn còn đang buồn bực suy nghĩ đây là cái gì thì ánh mắt của Phương Thanh Nghiên đã sáng lên, cô vội đứng lên, nói: “Mẹ, mẹ mau mở ra nhìn xem!”
Nghe con gái nói vậy, Tần Thục Huệ theo bản năng mở cái túi tài liệu ra, lúc này bà cũng đã mơ hồ đoán được trong túi này sẽ là cái gì, ngón tay không tự chủ được mà run rẩy...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây