Nghe được lời này của Lưu Bội Trân, Từ Phương giơ tay đẩy một người phụ nữ trẻ tuổi mặc đồng phục công nhân viên chức nhà máy máy ra ngoài. Nữ công nhân viên chức nhận ra là Từ Phương đẩy mình tới, đang khó hiểu muốn hỏi một câu tại sao đã bị Lưu Bội Trân kéo qua.
Ánh mắt Lưu Bội Trân sáng quắc nhìn cô ta: “Cô đã gặp rồi đúng không?”
Nữ công nhân này tuổi không quá mười tám, chưa từng trải qua tình cảnh hỗn loạn thế này, bị Lưu Bội Trân nhìn chằm chằm chỉ cảm thấy da đầu tê dại, cả người đều bị dọa sợ.
Cô ta ấp úng nửa ngày mới nói: “Đúng là có người nói như vậy, nhưng người nọ không phải đang ở chỗ này sao...”
Từ Phương cũng may mắn, đẩy bừa một cái cũng đẩy ra được một người ở cùng lầu với nhà Phương Thanh Nghiên, cô gái này ngày đó vừa vặn nhìn thấy Tần Đại Minh đưa Phương Thanh Nghiên về nhà, nhìn rõ mặt Tần Đại Minh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây