Lời khen của cô khiến cho ông chủ Lưu nhịn không được cũng có chút ngượng ngùng, vội vàng khoát tay: “Chú cũng không có làm gì. Không giống như cháu, tuổi còn nhỏ mà đã có thể nghĩ đến cách cải tiến lại cho hai chiếc xe này ghép lại thành một.”
“Nếu không có chú giúp đỡ, làm sao có thể làm nhanh đến như vậy được chứ?”
Bọn họ người tới người lui khen nhau một phen, Phương Thanh Nghiên lại cười híp mắt nói: “Vậy cũng nhân tiện chú đem cái ghế ngồi này bỏ đi, còn có cái kia đệm ngồi cũng thay đổi luôn, dù sao nó cũng đã bị phơi nắng lâu lắm rồi, da cũng nứt hết.”
Ông chủ Lưu: “...” Không biết tại sao, ông luôn cảm thấy trong nụ cười của Phương Thanh Nghiên có thêm một phần giảo hoạt. Nhưng mà ông vẫn còn đang rất cao hứng, ông cảm thấy thực lực của mình không được phát huy hết sức, ông không nói hai lời liền làm giúp cô.
Kỹ thuật của ông chủ Lưu phải nói là không thể chê, Phương Thanh Nghiên cũng rất ăn ý đưa các đạo cụ cho ông, vì thế hai công việc rất nhanh đã hoàn thành xong.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây