Nói gì thì nói, bà cũng có chút mềm lòng, nhất là khi thấy Củng Kiến Trung vì chuyện kiện tụng lần này mà không ngừng bận trước bận sau, dù sao thì không nhìn mặt tăng cũng phải nhìn mặt Phật, vì thế Tần Thục Huệ liền thản nhiên cười, nói: “Đều đã qua rồi. Chuyện hôm nay nếu đã biết là hiểu lầm thì cũng cho qua đi.”
Tần Tú Lan mặt dày ngồi xuống, gọi một bát bún ốc ăn.
Hương vị của bún ốc cực kỳ đặc biệt, ăn vô cùng ngon miệng, mỗi lần gắp một đũa côta cảm thấy vô cùng mỹ mãn, vì thế liền cảm thán nói: “Đã nghe danh quán này từ lâu rồi, nhưng không nghĩ tới hương vị của nó thật sự tuyệt vời như vậy. Khó trách ngày nào quán cũng đông người.”
Nói xong, cô ta lại nhìn thoáng qua những người đang xếp hàng ở bên ngoài, nói: “Làm ăn tốt như vậy, một ngày có thể kiếm không ít tiền đi, cũng không biết ông chủ của quán này là ai?”
Củng Kiến Trung có chút trào phúng nói: “Đây là quán ăn do chị cô mở ra, mà số hoa quả này cũng là dùng để chiêu đãi chúng ta!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây