Khi nghe cô ta lấy chuyện này ra nói, Củng Kiến Trung ngược lại cảm thấy vô cùng buồn cười. Thời điểm bọn họ khó khăn nhất, cả nhà Tần Thục Huệ hết sức giúp đỡ bọn họ, Tần Tú Lan coi chuyện giúp đỡ đó là điều đương nhiên sao?
Củng Kiến Trung đè nén lửa giận trong lòng, nói: “Tôi không muốn cãi nhau với cô!”
Tần Tú Lan lại càng nói lại càng hăng: “Chột dạ đúng không?”
“Cô quả thật là không nói lý mà!!!” Củng Kiến Trung hít sâu một hơi, đành phải đứng lên đi vào trong thư phòng, đóng sầm cửa lại.
Tần Tú Lan tức giận đến mức hung hăng dậm chân, cô ta cảm thấy cuộc sống này thật sự là không chịu được nữa, vội ngồi xuống khóc nất lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây