Có những khi buổi tối thức dậy đi vệ sinh, cô bị người ta khóa trái trong toilet suốt một đêm, mùa đông thời tiết quá lạnh, tay chân cô lạnh cóng đến mất đi tri giác, ngày hôm sau sốt cao phải đi nằm viện. Đó là cô còn chưa nói những chuyện như nước trong bình thủy bị người ta lén đổ đi, đồ đạc cũng vô duyên vô cớ mất tích, còn có những chiếc vớ thối lâu lâu sẽ bị nhét vào gối nằm của cô.
Nghĩ tới đây, ánh mắt của Phương Thanh Nghiên không khỏi trở nên ảm đạm. Lúc này ánh mắt của cô lại rơi vào cánh cửa ra vào của căn phòng ký túc xá sát vách, ở đó hiện đang có vài nữ sinh đang không ngừng vừa cười đùa vừa thu thập hành lý của mình, trong đó có vài khuôn mặt phải nói là cô rất quen thuộc.
Cô không khỏi âm thầm nắm chặt nắm đấm.
“Thanh Nghiên! Bây giờ tớ có thể ăn bún ốc rồi!”
Đúng lúc này, Tần Viện đã thu dọn xong hành lý, đi lên kéo cánh tay của cô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây