“Cảnh Nhạc toàn thư” là sách cổ ghi lại lý thuyết và phương pháp trung y chữa bệnh, đây cũng là cuốn sách được các bác sĩ nổi tiếng thế hệ sau tôn sùng nhất. Trong đó, âm dương hay những phương pháp dưỡng sinh khác có nguy cơ bị mai một, nó cũng là một kho báu trong số những cuốn sách tiếng Trung ở thư viện nước M, thật ra Sở Xuân Đình không hề khoe khoang về kho báu ấy, ông cụ thực sự muốn lấy lại nó thông qua đàm phán ngoại giao, nhưng tất nhiên không dễ để lấy được nó, ông cụ tám mươi tuổi đã cố gắng lấy lại nhưng không thành công, nhưng ông cụ đã tiến bộ hơn trước.
Sau vài tháng miệt mài làm việc, ông cụ giúp Lâm Bạch Thanh chụp lại các chương về “âm dương” và “dưỡng sinh” để cô có thể sớm xem toàn bộ cuốn sách của hai chương này, Sở Xuân Đình đã có công rất lớn.
Ông cụ bị bà ngoại hiểu lầm vì thỉnh thoảng ông cụ gọi điện thoại lại thích khoe khoang những cống hiến của bản thân cho cháu gái, điều này khiến Liễu Liên Chi cho rằng ông cụ thật sự là đấng toàn năng.
Mặc dù Lâm Bạch Thanh giải thích cho Liễu Liên Chi cả nửa ngày trời, nhưng bà ấy vẫn canh cánh chuyện ông cụ nói phét.
“Ở đời nói được thì phải làm được, ông nội cháu nói lời mà không giữ lời, uổng công bà đợi ông ta lâu như thế.” Liễu Liên Chi dứt lời, nói tiếp: “Ông ta cũng thật là bướng bỉnh, khoe khoang cho đã rồi không giữ lời, già mà không nên nết.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây