Người phụ nữ đáng thương này, cho tới giờ vẫn chưa nhận ra bi kịch của bà ta bắt nguồn từ lòng ham hư vinh của mình, mọi thứ luôn thích dựa vào người khác, nhất là tính cách đàn ông, vẫn canh cánh trong lòng về cái chết của con gái, cũng đủ khiến người ta không nói lên lời.
Nhưng không thể cùng côn trùng mùa hè bàn luận về băng tuyết, những kiểu người này có nói mãi vẫn không hiểu, Lâm Bạch Thanh cũng không nhiều lời với bà ta nữa.
Hơn nữa, mặc dù Trác Ngôn Quân nói phân chia tài sản chắc như đinh đóng cột, nhìn cũng rất chân thành, nhưng Lâm Bạch Thanh vẫn rất lo lắng, bà ta sẽ trở mặt.
Đang định hỏi Cố Bồi có cần để cô viết gì đó không, Paul đã lấy giấy và bút ra, đưa cho Trác Ngôn Quân, dặn dò: “Mum, mẹ cần lập một bản di chúc, mẹ tự liệt kê các điều khoản đi, sáng mai con sẽ đến và cầm đi sửa đổi, sau đó chúng ta cần làm công chứng ở đây.”
Nhưng anh ấy vừa nói xong, Trác Ngôn Quân lại tức giận, tức giận hỏi con trai: “Chẳng lẽ mẹ là trộm sao, chúng mày muốn đề phòng mẹ như vậy sao?” Lại ngã ngồi xuống mép giường, nói: “Dù sao chúng mày cũng không muốn mẹ sống, vậy thì để mẹ chết đi cho rồi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây