Paul bị làm cho khiếp sợ, nhìn Lâm Bạch Thanh: “Thật sao?” Rồi hỏi tiếp: “Trung y thật sự có thể giết người vô hình sao?”
Tây y có thể giết người vô hình thì Paul biết, chẳng lẽ trung y cũng thế? Lâm Bạch Thanh mím môi mỉm cười, xem như ngầm thừa nhận.
Tây y muốn giết người, dù sao vẫn phải có thuốc, nhưng trung y thì khác, nếu thật sự có ý đồ xấu, chưa cần nói tới điện châm, chỉ ngân châm bình thường, bác sĩ có thể dùng nó để chữa bệnh, nhưng nếu thật sự muốn giết người, chẳng qua chỉ là chuyện đâm sâu hơn một tấc mà thôi.
Nếu lúc trước Lâm Bạch Thanh thật sự muốn giết Hashimoto Juichi, thì đã giết từ lâu rồi, cần gì để ông ta sống thêm ba năm, cho tới tận bây giờ? Nói ra vẫn là Trác Ngôn Quân ngu ngốc, tầm nhìn hạn hẹp, lại ích kỷ.
Với loại người như vậy, Lâm Bạch Thanh cũng lười giải thích. Cho nên mặc dù nếu cô khuyên thêm vài câu thì có lẽ Trác Ngôn Quân sẽ đồng ý chữa trị, nhưng cô cũng không khuyên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây