Cũng đúng lúc này Sở Xuân Đình chống gậy đi lên tầng.
Ông ta không phải khách quý, đương nhiên không có chỗ ngồi, nhưng mà ông ta cũng không cần chỗ ngồi. Vừa tới cửa, ông ta đã nghe thấy trong hội trường vang lên giọng nói vừa dễ nghe vừa êm tai của con trai trưởng.
Trong lòng Sở Xuân Đình vẫn khó chịu, dù sao đứa con trai trưởng này bị ông ta chèn ép nửa đời người giữa chừng mới xuất gia muốn nghiên cứu trung y, ông ta không tin ông ấy thật sự có thể nghiên cứu một lĩnh vực vô cùng thâm sâu.
Nói cách khác, ông cụ vẫn không hy vọng đứa con trai này của mình quá ưu tú.
Hy vọng ông ấy chỉ là một người bình thường, như vậy ông cụ cũng không cần áy náy việc năm đó đã trì hoãn đứa trẻ. Mà trong hội trường, Sở Thanh Đồ đang giải thích về kinh lạc, do Thẩm Khánh Nghi đồng thanh phiên dịch cho ông ấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây