Lâm Bạch Thanh khử trùng kim châm trước, dừng tay lại, cô nói: “Không cần, tôi có thể nói mà không cần đến bản thảo, tôi cũng không muốn cướp đi quyền lực của ông, đến khi tham dự hội nghị, ông giao giấy chứng nhận chủ tịch cho tôi là được.”
Giáo sư Vương ngạc nhiên: “Chẳng lẽ cô không cần gặp thành viên trong đoàn trước, gặp mặt mọi người, trao đổi ý kiến, thảo luận xem đến lúc đó mọi người nên trao đổi đề tài thảo luận nào?”
Với tư cách là đoàn đại biểu trung y của nước Hoa, trong hội nghị, phải đưa ra quan điểm, dự báo và triển vọng của mình đối với trung y.
Vì vậy giáo sư Vương đã đặc biệt chuẩn bị một bài diễn thuyết, để thay mặt trung y của nước Hoa đứng ra, bày tỏ tầm nhìn của trung y nước Hoa với toàn thế giới.
Đương nhiên, thái độ của ông ta là muốn chắp tay tặng trung y cho nước N, bây giờ đề tài thảo luận này giống như là một chuyện cười, nhất định phải lật lại. Mà nếu Lâm Bạch Thanh muốn tiếp nhận chức chủ tịch, cô phải có đề tài thảo luận của cô, cũng phải thảo luận với các thành viên trong đoàn. Chẳng lẽ cô không cần thảo luận với mọi người sao, đến lúc đó cô dự định làm như thế nào?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây