Cố Vệ Quân đã vô cùng tin tưởng y thuật của Lâm Bạch Thanh, cũng càng thêm tức giận: “Tiểu Lâm nhà em nói bị vậy chắc chắn là đúng.”
Vừa rồi lúc Liễu Yến lấy hộp thuốc ra Điền Lâm Na cũng thấy được, nhà cô cũng coi như là thế gia y dược nên cũng có vài phần hiểu biết về dược phẩm, lớn tiếng nói: “Thật ra đó là thuốc tráng dương.”
Lâm Bạch Thanh vội nói: “Chị Điền, việc này đề cập đến riêng tư của người bệnh, chúng ta không nên tiếp tục nói.”
“Nói thì sao chứ, lúc giám đốc Liễu dùng cũng phải nghĩ đến hậu quả, ông ta xứng đáng!”
Cố Vệ Quân nghe vậy trực tiếp choáng váng: “Cái gì mà tráng dương không tráng dương, Tiểu Lâm, cậu nói cho tôi nghe với, rốt cuộc là bệnh gì, tôi thề sẽ không nói ra bên ngoài.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây