Mà vào buổi chiều khi Lâm Bạch Thanh điều trị, luôn cảm thấy Plok không thẳng thắn nói với mình về vấn đề bệnh tật, bởi vì đau dây thần kinh số năm của đàn ông nhà họ Cố là nguyên phát, trong đầu bọn họ, mạch máu nằm ở vị trí dây thần kinh số năm có di truyền dị dạng bẩm sinh, chờ tuổi tác lớn hơn, dùng não quá nhiều, mạch máu sẽ chèn ép thần kinh, gây ra những cơn đau không dứt.
Lúc này mạch đập của con người sẽ trở nên rất mảnh, mạch như dây đàn, chẳng những mảnh mà còn nhanh. Mà mạch máu của Plok mảnh và nhanh, còn rất hỗn loạn. Lâm Bạch Thanh cũng từng bắt qua loại mạch này, nhưng chỉ ở những người nghiện.
Dựa vào sự tôn trọng một người giáo sư, cô không chọn cách hỏi trực tiếp, mà nói ẩn ý: “Nếu như anh đang sử dụng một số đơn thuốc có tính gây nghiện, mà ở trong nước lại không cho phép kê đơn thuốc đó thì anh có thể thử qua cách chữa trị của trung y.”
Bị nghiện, nói khó nghe một chút chính là thuốc phiện.
Khi anh em Cố Bồi còn bé, Cố Khắc thường xuyên kể cho bọn họ về chiến tranh nha phiến, vì thuốc phiện mà mất nước, bọn họ trong chuyện này, trong lòng cũng có loại bản năng xấu hổ, hơn nữa anh ta biết người trong nước đều căm thù thuốc phiện đến tận xương tủy, sợ em dâu có thành kiến với mình, cho nên Plok phủ nhận: “No! Tôi không phụ thuộc vào bất kỳ thuốc gì.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây