Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng miệng ông ta vẫn không tự chủ được mà nói: “Cái nghề đánh giá kiểm lậu đồ cổ này rất khó khi mới vào nghề, nhưng đồng chí Ba Khắc, à không, ngài, cậu có thể nhìn ra Mã Hàm Thiết châm trong nháy mắt, cậu là hạt giống tốt!”
Anh em nhà họ Cố đều có tên tiếng Trung, ví dụ như anh Cả Pete, tên là Cố Dịch là cái tên rất dễ nghe, Plok tên là Cố Hàng, tuy anh em họ nói tiếng Trung nhưng lại không biết chữ Hán nên đã quên mất tên mình từ lâu.
Plok, người Đại lục quen gọi là Ba Nhĩ Ca, nhưng người đảo Loan quen gọi là Ba Nhĩ Khắc. Cho nên được người khác gọi là Ba Khắc, Plok cũng không biết đó là mình, có chút sửng sốt.
Sở Thanh Đồ nhìn ra ý của cha, cười nói: “Cha, cha là bậc thầy đồ cổ, sao không chỉ cho Plok đôi chút? Cậu ấy hiện đang giảng dạy tại một trường cao đẳng ở nước M, mà bây giờ cả thế giới đều đang tìm kiếm để thu hồi các loại tài liệu cổ thuộc về nước họ từ các trường cao đẳng lớn ở nước M, về phương diện này, con thấy hai người có thể hợp tác rất tốt.”
Hiện tại Plok chỉ biết về đồ cổ mà không biết giá của nó, chỉ cần Sở Xuân Đình chỉ điểm một chút, chỉ dựa vào kiểm lậu ở nước M, anh ta sẽ có thể trở thành Sở Thanh Tập thứ hai. Hơn nữa anh ta đã là giáo sư trường cao đẳng, có uy tín, lời nói cũng có trọng lượng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây