Mục Thành Dương nghe ông ta lảm nhảm, lo lắng cho sức khỏe của ông cụ liền tiến lên nói: “Tháng mười rồi, gần đây bầu trời lại luôn đầy mây, thời tiết lạnh lẽo khác thường, ông nội Sở có dặn dò gì thì tôi sẽ đi làm, đừng làm phiền đến bà nội nữa.”
Sở Xuân Đình quay đầu, chẳng những nhìn thấy bác sĩ mà còn có bệnh nhân, vây quanh thành một vòng lớn, lông mày nhướng thẳng lên hỏi: “Không đi làm việc, ở chỗ này góp vui cái gì?” Rồi lại phất tay áo: “Tất cả đều rảnh rỗi như vậy, không có việc gì để làm à?”
Nghe thấy lúc ông ta mắng chửi người khác rất có sức, Mục Thành Dương cũng yên tâm, xem ra ông cụ không có bệnh gì nặng. Cũng biết tính tình ông ta xấu không dễ chọc, Mục Thành Dương liền nói: “Đừng nhìn nữa, tất cả mọi người đều tản hết đi.”
Sở Xuân Đình đã hai mươi năm chờ mong con trai tha thứ cho mình, rồi vào tháng mười một âm lịch, lễ hội quần áo mùa đông, đụng phải “linh hồn sống” của ông ấy ở Linh Đan Đường lập tức rơi vào mê tín dị đoan, không thể tự thoát ra.
Lúc này cũng đã kiệt sức, ngay cả đi đường cũng không đi nổi. Mà Liễu Liên Chi đã từng là kẻ thù, bây giờ lại trở thành bạn tốt của ông ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây