Đã mấy ngày rồi, cô không biết cơ quan đặc thù không chịu thả người hay căn bản là Tiết Sưởng không tìm người giúp cô. Mãi như thế cho đến cuối tuần, lúc này Lâm Bạch Thanh đã lên kế hoạch tự mình đến biên giới. Sau khi ăn sáng xong, cô đang lật danh bạ điện thoại, đang định gọi cho Liễu Yến đặt vé máy bay thì điện thoại cố định trong nhà bất ngờ vang lên.
Cố Bồi đang ôm con gái đứng trước bàn trang điểm nhìn cô bé phá Stormtrooper của mình, khi nghe thấy tiếng chuông điện thoại, anh bắt máy, anh chào một tiếng rồi lập tức nói với vợ: “Là Tiết Sưởng, ông ấy muốn tìm em.”
Lâm Bạch Thanh vừa nhận ống nói thì trong điện thoại đã vang lên tiếng cười quen thuộc của Tiết Sưởng.
“Bác sĩ Tiểu Thanh, chỗ chú có một người, chú đoán cháu rất muốn nói chuyện với người này một chút, nhưng mà chú tốn rất nhiều thời gian mới tìm được người này, nếu cháu muốn nói chuyện với cậu ấy thì trước tiên cháu phải đáp ứng chú một điều kiện.” Ông ấy nói.
Lâm Bạch Thanh ngẩng đầu nhìn Cố Bồi, Cố Bồi cũng đang nhìn cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây