Khi nãy Cố Bồi thấy vợ mình đi từ dược đường ra, cũng biết cô khá có hứng thú với Trương Tử Cường, có lẽ cô đã nghe hết những chuyện vừa rồi anh nói với Tiết Sưởng, hơn nữa lúc ấy Tiết Sưởng còn thuyết phục anh để Lâm Bạch Thanh ra tay.
Anh cũng không hề giấu giếm, dứt khoát nói thẳng: “Sau khi Trương Tử Cường lấy được tiền chuộc sẽ ngồi du thuyền tới hải phận quốc tế, theo tình báo hiện tại chúng ta nhận được, đến khi đó sẽ có hai chiếc thuyền giống hệt với du thuyền đi cùng với ông ta, sau đó sẽ chuyển tiền sang một trong những chiếc du thuyền đó. Bộ đội hải quân sẽ cướp chiếc du thuyền đó lại để bảo đảm số tiền bẩn kia không bị tuồn ra nước ngoài. Nhưng Tiết Sưởng có vẻ muốn hành động theo cảm tính, ông ấy thấy như vậy thôi chưa đủ, còn muốn diệt trừ băng đảng Trương Tử Cường trong lần này.
Lâm Bạch Thanh im lặng một lát rồi khẽ hỏi: “Không thể ném bom cho nổ hai chiếc du thuyền còn lại à?”
Cố Bồi nhìn vợ bằng ánh mắt nhìn Tiết Sưởng trong giây lát mới nói: “Thứ nhất, bộ đội hải quân là quân nhân, không phải phần tử khủng bố, không thể tùy tiện nổ súng ném bom ở hải phận quốc tế. Thứ hai, em còn nhớ Đổng Tất Siêu - người cung cấp thông tin cho chúng ta không, cha của Đổng Giai Thiến ấy. Ông ta là gián điệp nên cũng phải ra khơi để xác định xem rốt cuộc tiền ở trên chiếc du thuyền nào. Nếu ông ta ở trên chiếc thuyền chở tiền bẩn thì sau đó sẽ được trở về thành phố cảng, nhưng nếu hai chiếc thuyền kia đều nổ tung thì ông ta cũng sẽ phải chết!”
Lâm Bạch Thanh suy nghĩ quá ngây thơ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây