“Con nhóc này mới bây lớn mà đã có thể hiểu được tâm tư của người khác, thật thú vị.” Tiết Sưởng lại bùi ngùi nói: “Ai mà có một cô cháu gái nhỏ hiểu chuyện dễ nghe như này, đời này cũng coi như đủ rồi.”
Một nhóm người mang thảm chuyển đến nhà cũ, để trải thảm, Lâm Bạch Thanh đã cùng bà vú chuyển bàn bát tiên, ghế sofa gỗ lim cùng bàn trang điểm ra khỏi nhà, lúc này cả căn phòng đều trống rỗng, chỉ còn một chiếc giường, sàn nhà cũng đã được dọn dẹp sẵn.
Bà vú hiện tại của cô là người bên cạnh Liễu Liên Chi bấy lâu nay, hiện tại bà ấy đang ở chỗ Liễu Liên Chi. Chỉ cần cô gọi một cuộc điện thoại, bà vú sẽ tự động đưa công nhân đến, lo liệu việc trải thảm.
Nhưng hai mắt Lâm Bạch Thanh khẽ động, cô nói với Tiết Sưởng: “Hay là các chú làm người tốt thì làm tới bến luôn đi, giúp cháu trải thảm luôn đi.”
Hai người lính nhìn Tiết Sưởng: “Đồng chí Tiết, chúng ta còn phải đi Thâm Hải nữa, liệu có đủ thời gian không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây