Cố Vệ Quốc nhân cơ hội này nói với Cố Bồi: “Chú nhìn mà xem, nói đến trung y, Vệ Quân cái gì cũng biết, bọn cháu thấy ấy à, cậu ta qua lại với Bạch Thanh nhiều như vậy, hẳn là đang muốn dụ dỗ cô ấy bán dược đường cho đi với giá tốt đấy.”
Ánh mắt Cố Bồi nặng trĩu, không nói gì thêm.
Ông Ba được Lâm Bạch Thanh dìu lên tầng hai, vừa đi vừa cười nói: “Hôm nay Vệ Quân không cáu kỉnh với cháu đấy chứ?”
Lâm Bạch Thanh đáp: “Dạ không ạ, cậu ấy còn mua đồ uống cho cháu nữa.”
Ông Ba nghe xong thì rất vui, nói: “Thằng bé này còn quá trẻ, tư tưởng lại có chút cực đoan, để nó đi ra nước ngoài, trưởng thành hơn một chút thì tốt rồi, nhìn hai đứa tuổi tác tương đương, tính tình lại hợp, ông thật sự rất mừng, có lẽ thầy của cháu đang ở trên trời cũng sẽ cảm thấy hài lòng lắm đây, ông ấy thích nhất là Vệ Quân mà.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây