Sở Xuân Đình bị chọc tức đến nỗi hai cánh tay run lên bần bật, ông ta là một người phản nghịch trời sinh, vốn chỉ tò mò về đứa bé nhưng Cố Bồi lại không cho nhìn mặt, điều này đã hoàn toàn khơi dậy tinh thần chống đối trong ông ta, nhưng ông ta lại không tức giận, hơn nữa còn bắt đầu cãi ngang với Cố Bồi, mắt đảo một vòng, sau đó ông ta đã nghĩ ra cách chèn ép khiến Cố Bồi phải cúi đầu, đưa đứa bé cho mình bế.
Trong lòng ông ta đầy mưu mô quỷ kế, còn cười hi hi một cách rất tự nhiên, lúc này ông ta không nhìn đứa bé nữa là cố ý nhắc đến Hashimoto Juichi: “Cố Bồi, tôi nghe nói Hashimoto Juichi là cha kế của cháu, ông ta hành hạ Thanh Thanh nhà chúng tôi đang mang thai nhưng vẫn phải chữa bệnh cho ông ta, còn làm gãy kim châm, theo cháu thấy thì chuyện này nên giải quyết thế nào đây?”
Cố Bồi chau mày lại không nói gì.
Sở Xuân Đình nói tiếp: “Tôi nghe nói cháu đã đốt hết băng ghi hình rồi, nhưng bản thân ông ta là một bác sĩ nổi tiếng, cũng nghe Thanh Thanh nói nhiều như thế, sau khi về dựa theo trí nhớ của mình chắc cũng có thể nhớ lại quá trình chữa trị căn bệnh Parkinson chứ nhỉ?
Bản thân Hashimoto Juichi là một bác sĩ trung y, trừ việc châm cứu chi tiết ra thì các thứ như đơn thuốc cũng đã lấy được rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây