Buồn cười, Sở Thanh Tập một ngày gọi ba cuộc, ngày nào cũng gào muốn mở phòng khám ở nước M, Lâm Bạch Thanh còn chẳng nói gì kia kìa. Dừng bên cửa sắt, Lâm Bạch Thanh cắt ngang Trác Ngôn Quân, nói: “Tạm biệt, không tiễn.”
Tuy Tiểu Thanh không nghe cuộc đối thoại giữa họ nhưng cũng đoán được sơ, đưa mắt tiễn Trác Ngôn Quân ra ngoài rồi đến gần hỏi: “Chị ơi, người nước N muốn đến tìm chúng ta chữa bệnh ạ? Em lên lầu nói với nhóm anh Mục một tiếng?”
Lâm Bạch Thanh vội nói: “Không được.” Lại chỉ vào hợp đồng nói: “Chúng ta phải ký “thỏa thuận bảo mật” với người nước N, chuyện này cũng chỉ có thể cho gia đình chúng ta biết thôi, không thể nói cho bác sĩ Lưu và anh Mục, nếu không thì là làm trái với thỏa thuận bảo mật, dù lấy kim châm về được rồi, người ta kiện chúng ta thì chúng ta cũng phải đền mạng đó.”
Tiểu Thanh ít trải nghiệm, cũng còn quá ngây thơ nên không hiểu khúc mắc bên trong, lập tức hỏi chị: “Chữa bệnh thì chữa bệnh thôi, tại sao còn phải ký thỏa thuận bảo mật chứ, này thì có gì bảo mật đâu?”
Lâm Bạch Thanh nói: “Hashimoto hiện nay chỉ là phó hội trưởng, mà có rất nhiều người tranh cử với ông ta, một khi những đối thủ tranh cử khác biết ông ta lấy kim châm để chữa bệnh cho bản thân, em nghĩ họ sẽ đồng ý sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây