Quay đầu lại nhìn thấy hai mắt Sở Xuân Đình đầy lửa giận, căng thẳng như con cái nóc tức giận, cô còn nói: “Con biết mẹ đã sinh con, biết sinh con khổ sở nên cũng không muốn con chịu khổ cực. Bà ngoại cũng như vậy, sau khi nghe tin con mang thai cũng lặng lẽ rơi lệ. Nhưng bà có mẹ, mẹ có con thì con cũng sẽ con của mình mà. Mẹ yên tâm đi, con là bác sĩ, chắc chắn con sẽ thuận lợi sinh con ra đời.”
Sở Xuân Đình trừng mắt nhìn cháu gái, không chịu nổi ánh mắt của cô, vẻ mặt ủ rũ, lộ ra vẻ tức giận, cúi đầu nhìn mũi giày. Ông ta nghĩ rằng Liễu Liên Chi không vui bởi vì không thích đứa nhỏ, nghĩ rằng Thẩm Khánh Nghi cũng bảo con gái đi phá thai, quả thật là không thể chấp nhận được.
Nhưng ông ta không biết là một người phụ nữ, là một người mẹ, từng làm mẹ, trải qua sinh sản thì không hy vọng con gái mình cũng mang thai, cũng phải trải qua một chuyện cực khổ như vậy.
Đây cũng là lý do vì sao Liễu Liên Chi lại đau khổ như vậy.
Là bởi vì bà ấy từng mang thai, từng sinh con, chăm sóc con cái nên biết điều đó khó khăn như nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây