Lâm Bạch Thanh nhìn thấy sư ca như thế, cô hiểu anh ấy không nhịn được mà muốn đến với Tiểu Thanh. Thế nhưng chuyện của anh ấy với Trương Nhu Giai cũng chưa xử lý rõ ràng, lại muốn qua lại với Tiểu Thanh một cách mù quáng sao, vậy anh ấy xem em gái của cô là gì?
Lâm Bạch Thanh hơi giận sư ca, cô lại sợ em gái mềm lòng, không có chính kiến, bị sư ca bám theo thì lại nhượng bộ.
May mắn thay, lần này Tiểu Thanh đã khác, cô ấy nói: “Anh muốn bị chết đông thì chẳng lẽ em còn ngăn cản được anh sao, anh muốn như nào thì làm đi!”
Mục Thành Dương đụng phải cái đinh mềm, anh ngạc nhiên: “Lâm Tiểu Thanh, Lâm Chiêu Đệ, em... sao tự nhiên em lại trở nên nhẫn tâm như thế chứ, em không phải là người như thế mà, em là người hiểu anh nhất mà.”
Lâm Bạch Thanh đến bên cạnh cửa sổ, cô vừa cười vừa đáp: “Em ấy không chỉ nhẫn tâm mà còn đăng ký thêm vài khóa học vào buổi tối, trong tương lai không chừng còn trở thành tổng giám đốc của Linh Đan Đường, sư ca, em gái của em bận rộn dữ lắm, anh đừng có chạy sang đây quấy rầy em ấy nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây