Trần Hải Lượng liền nói tiếp: “Được, được, được, anh sẽ nhỏ tiếng lại.”
Anh ta cảm thấy khó hiểu: “Năm ngoái, em đã để Sở Thanh Tập buôn lậu một số lượng lớn thuốc không được phép nhập khẩu vào Trung Quốc, anh đã kiểm tra qua và phát hiện chúng đều được sản xuất bởi doanh nghiệp sản xuất thuốc Hashimoto, một công ty dược phẩm trực thuộc nước N, tuy rằng chúng chứa một ít xạ hương, hổ cốt và mật rắn nhưng phần lớn chúng đều là những loại thuốc thông thường, các dược đường ở đây cũng có, em mua làm gì thế?”
Lâm Bạch Thanh nhìn nhị sư ca to béo, lại nhìn chiếc quần dài hiệu Pierre Cardin dưới tấm tạp dề, sau đó nhìn xuống đôi giày da cá sấu, cô mỉm cười rồi đáp: “Chuyện nhỏ thôi anh à, anh đừng hỏi làm chi, mắc công lại tốn thời gian anh kiếm tiền.”
Những người kinh doanh nhà hàng lẩu bận đến mức không ngơi tay, nếu chuyện không liên quan đến tiền bạc thì Trần Hải Lượng cũng không quan tâm.
Thế nhưng từ khi thuốc nhập về đây, anh ta liền đem nó vào kho hải sản, anh ta phải tự hướng dẫn người chuyển hàng, sau đó lại cử một người trẻ tuổi lái xe của anh ta, giúp Lâm Bạch Thanh chuyển tất cả số thuốc đến Linh Đan Đường.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây