Lâm Bạch Thanh nói: “Chị gái, ở Đông Hải của chúng ta không có nhiều người họ Trác chị nhỉ, họ này của chị hôm nay lần đầu tiên tôi mới được nghe thấy!” Cô mới nghe qua duy nhất một lần là mẹ của Cố Bồi họ Trác, ngoài ra chưa từng gặp ai họ Trác.
Trác Á cười nói: “Trác là một họ nhỏ, trước Giải phóng, cả Quảng Châu cũng chỉ có mấy gia đình họ Trác, hơn nữa đến khi Giải phóng thì đại đa số đều chạy qua bờ bên kia rồi, chỉ còn lại cả thảy là ba đến năm gia đình thôi.”
Lúc này Cố Bồi đang lái xe đột nhiên hỏi: “Chị Trác, chắc là chị không qua lại gì với những người họ Trác ở nước ngoài, đặc biệt là ở bờ bên kia đâu nhỉ?”
Trác Á cười nói: “Cũng khá là trùng hợp. Vốn dĩ là không có liên lạc gì, nhưng gần đây có người từ bên kia gọi điện cho tôi, tự xưng là cô của tôi, nói rằng muốn tôi đồng ý cho bà ấy quay lại Trung Quốc để thăm người thân.”
Bởi vì đạt được “đồng thuận 92”, trước mắt đại lục và bờ bên kia đã được qua lại, những cư dân đã từng trốn sang bờ bên kia, chỉ cần họ có người thân ở đại lục và người thân đó sẵn sàng chấp nhận họ, họ có thể quay trở lại Trung Quốc để thăm người thân.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây