Trong lòng Liễu Liên Chi vui mừng không thôi, lại muốn khoe khoang cháu ngoại với con gái nên gắp một miếng bánh trứng bỏ vào trong chén con gái, dịu dàng nói: “Đây là do Thanh Thanh làm.”
Thẩm Khánh Nghi nếm thử một miếng, nhìn con gái nhưng không nói gì.
Vì thế Liễu Liên Chi lại gắp thêm một cái sủi cảo cho cho con gái: “Cái này cũng là do con bé làm.” Thẩm Khánh Nghi ngẩn người, nghiêng đầu nhìn con gái: “Con chẳng những biết châm cứu mà còn biết nấu cơm à?”
Tiểu Thanh nhanh nhảu nói: “Bảy tuổi chị ấy đã đến Linh Đan Đường, tuy rằng ông bác sĩ Cố thương chị ấy nhưng dù sao ông bác sĩ Cố cũng là đàn ông, tuổi cũng lớn, còn dạy trẻ nên chị phải làm cơm.”
Thẩm Khánh Nghi lại cắn một miếng bánh trôi, nhẹ nhàng nói: “Rất ngon.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây