Liễu Liên Chi không khóc lóc không làm ầm ĩ, trong lòng có thấy không thoải mái cũng cố gắng chịu đựng, chỉ muốn tốt cho cháu ngoại. Nhưng thời gian và sự quan tâm mà Lâm Bạch Thanh dành cho bà ngoại vẫn còn quá ít.
Có lẽ người mẹ ruột Thẩm Khánh Nghi còn chưa được hưởng thụ tình yêu thương mà bà ngoại dành cho cô. Tết này, chẳng lẽ cô về nhà họ Sở mà không qua ở với bà ngoại ư?
Nhưng còn thầy Cố Minh thì sao, đây là năm đầu tiên sau khi ông ấy qua đời, cô phải túc trực bên bàn thờ. Lâm Bạch Thanh cũng rất buồn rầu, không biết mình nên làm gì mới vẹn cả trăm đường.
Buổi sáng cô đã hẹn với Cố Bồi, ngày mai anh được nghỉ nên sẽ lái xe suốt đêm đưa Tiểu Thanh đến Thâm Hải. Ngày mai đặt mua vài món đồ tết và đồ dùng, sau đó đi dạo một lát, ngày mốt chính thức đón năm mới.
Vốn đã hẹn Cố Bồi sẽ tan làm vào lúc hai giờ, nhưng vì đoàn khảo sát của CIBA bất ngờ thay đổi lịch trình, bệnh viện quân y như lâm vào đại địch, phải mở họp, thế nên Lâm Bạch Thanh phải chờ đến bốn giờ thì chồng mới bước ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây