Về đến nhà đã là canh ba nửa đêm, Lâm Bạch Thanh tắm xong rồi nằm xuống ngủ đến nửa đêm bật dậy, lại nghe thấy Cố Bồi thở dài như rất lo âu.
Cô cọ lên vòm ngực của chồng, dịu dàng hỏi: “Thở dài gì đấy anh, sao còn chưa ngủ?”
Cố Bồi ôm lấy vợ, khá lo lắng nói: “Xã hội ngày càng loạn theo chính sách mở cửa, hôm nay là một công an còn may, lỡ như là một tên xã hội đen bắt nạt em thì sao, làm sao đây?”
Vợ quá lương thiện, lại không có nguyên tắc, thấy người bệnh thì thương xót muốn cứu chữa hết sức mình.
Cố Bồi sợ lỡ cô gặp phần tử nguy hiểm, nếu không có anh ở đó rơi vào nguy hiểm. Nhưng làm bác sĩ, chữa bệnh cứu người, chăm sóc người bị thương lại là chức trách của cô, anh vừa mâu thuẫn vừa lo lắng nên không ngủ được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây