Nhưng bỗng dưng ông công an trở nên nghiêm túc: “Không đúng, cô đồng chí, bác sĩ đâu?”
Lâm Bạch Thanh móc châm ra, còn chuẩn bị cồn và bông tăm, ra hiệu ông ấy nằm sấp, nói: “Là cháu đây.”
Ông công an nhảy cẫng xách quần lên: “Đùa à... Cha cháu là liệt sĩ, cháu vậy mà, dám làm cái này.”
Lâm Bạch Thanh cầm châm trên tay, không kịp đề phòng nên bị ông ấy ấn lên tường.
Cả đời hành nghề y, cô đã từng gặp không ít tên háo sắc, nhưng lần đầu thấy người đã bệnh thành thế này còn muốn sàm sỡ, cô nghiêm giọng nói: “Đồng chí, tốt nhất là chú mau thả tay ra, nếu không cháu không khách sáo nữa!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây