Ông ta càng lúc càng cảm thấy cháu gái là bảo bối, vì thế liền nói: “Thanh Thanh, ở SF có bốn năm đại ca giống như ông Lý, ai mà không có chút bệnh gì, cháu cứ tùy tiện trị là được rồi, họ Sở ở SF cũng có chỗ đứng.”
Lâm Bạch Thanh chỉ xem như ông ta đang đánh rắm, bế Tiểu Nhã lên lầu, vào phòng ngủ, tắm cho cô bé và châm cứu. Tiểu Nhã ngủ quên trong lúc đang châm cứu.
Mặc dù khi đến cô không mang theo nhiều quần áo, nhưng chiếc vali rất lớn, chỉ mang theo có vài thứ đến, thu dọn quần áo vào trong chiếc ba đeo vai, vali trống rỗng.
Sau khi châm cứu xong, cô đi vào phòng của Sở Xuân Đình, ông cụ cũng đang mở vali ra, ông ta chỉ có hai bộ quần áo. Đây là nhà của ông ta, vứt một bộ, thay một bộ mặc trên người là được, thế là chiếc vali cũng trống không.
Hai người nhìn nhau, ông lão nhận lấy chiếc vali, vẫy tay ra hiệu cho Lâm Bạch Thanh nhanh chóng đi ngủ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây