Lâm Bạch Thanh còn muốn kích thích bà ta, tuy giọng nói nhẹ nhàng nhưng thái độ thì tăng thêm phần khiêu khích: “Tại sao lại nói là lừa tiền cơ chứ, ông cụ nhà chúng tôi mua thuốc ở bệnh viện các người, uống thuốc rồi có vấn đề, chẳng lẽ không thể bắt đền sao?”
Sở Xuân Đình lập tức phụ diễn: “Đúng vậy, tôi bị đục thủy tinh thể, mắt tôi không nhìn thấy gì cả.”
Tào Chi Phương lại hét lên: “Các người… Các người… Chơi xấu!”
Thật ra Sở Xuân Đình cũng không biết cháu gái mình đang định làm gì, nhưng ông ta cũng đoán được phần nào. Có câu nói rằng không có kim cương cứng thì không làm được đồ sứ, nếu cô đã dám dọa dẫm như vậy, chắc chắn cô đã có chứng cứ, chuẩn bị từ trước khi đến đây.
Trò giỏi hơn thầy, Sở Xuân Đình không tài nào đoán được hành động và cách giải quyết vấn đề của cô cháu gái nhỏ. Nhưng ông ta rất vui, ông ta vui khi nhìn thấy Tào Chi Phương bị cháu gái mình trêu tức đến mức muốn hộc máu cũng vui khi nhìn hai cô cháu gái mình hòa thuận như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây