Chiều hôm qua bắt người, tám giờ tối kết án, người nhà ông Hashimoto gọi điện liên lạc. Nhưng muốn đến một chuyến cần phải có thời gian, cho nên tám giờ tối nay người nhà ông ấy mới có thể tới. Và khi họ tới, họ sẽ thương lượng các điều kiện, dàn xếp và đưa tiền để bịt miệng cô. Điều kiện tùy cô, có phải là cô muốn bao nhiêu tiền đều được không, nếu là một triệu đồng, một chục triệu đồng liệu họ có đưa không?
Cả Cục Công an bỗng chốc trở nên yên tĩnh, nhưng Lâm Bạch Thanh cứ cảm giác như có gai đâm sau lưng, quay đầu lại nhìn thì vô cùng sửng sốt vì bên ngoài văn phòng tụ tập rất nhiều cảnh sát, phó Cục trưởng Tiết xông pha đi đầu, một đám người vây sau lưng anh, cơ bản đều là những người từng đến Linh Đan Đường chữa bệnh Gout.
Cho nên mọi người đều chú ý đến việc này, cũng đều muốn nghe cô tỏ rõ thái độ.
Lâm Bạch Thanh đứng dậy, quay đầu nhìn tất cả các đồng chí công an và nói: “Tôi là một bác sĩ trung y, nhờ sự chỉ dạy của thầy tôi mà có một số y thuật độc đáo có thể trị bệnh cứu người, thời gian của tôi rất quý báu, tôi chỉ muốn dùng nó để chữa bệnh cứu người vì vậy tôi sẽ không lãng phí thời gian để gặp bất cứ ai có ý đồ hòa giải, hoặc chi tiền để giải quyết sự việc, bất kể là họ đưa ra giá bao nhiêu tiền, cũng như họ muốn trả giá như thế nào.”
Nếu không phải có cái danh xưng “cục bệnh gout” thì có lẽ những đồng chí công an này cũng không hiểu được cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây