Liễu Yến quay đầu nhìn lại: “Miếng đất đó là đơn có giấy bảo đảm thực hiện quân lệnh của phó viện trưởng chúng tôi, tôi không dễ giành việc.” Anh ta vẫn chưa đổi công việc, nhận việc thêm bên ngoài lại còn là giành đơn của lãnh đạo, lãnh đạo mà biết thì sẽ đì anh ta.
Lâm Bạch Thanh vừa định nói hay là thôi, nhưng Liễu Yến nói ngay lập tức: “Nhưng vì là cô mở lời, tôi nhất định phải làm việc này rồi. Không cần để tên của tôi, phí thiết kế tôi sẽ lấy một chút.”
Anh ta vẫn là nhân viên công chức, không để tên khi nhận công việc bên ngoài là chuyện bình thường. Lâm Bạch Thanh nói: “Thế thì anh ra giá đi, tôi cũng dễ báo giá cho giáo sư Liễu.”
Liễu Yến khoanh tay, cảm thán nhìn Lâm Bạch Thanh: “Có lần năm đó tôi đến đây, nhìn thấy một bác sĩ nhỏ trong bộ blouse trắng cho trẻ con, tôi vô cùng hiếu kì vốn muốn giả vờ đau bụng để cô ấy xem bệnh cho, nhưng ông nội tôi gấp về nhà nên liền dẫn tôi đi mất.” Lại nói: “Nói thử xem, năm đó tôi muốn gặp cô để chữa bệnh, cô sẽ tiếp đãi tôi như thế nào?”
Lâm Bạch Thanh nhướng mày nói: “Cứ giả vờ đau bụng đi, bình thường tôi đều kê canh sen vàng, cho anh đắng chết.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây