Họ ăn cơm xong thì về nhà, Cố Bồi vẫn là người lái xe. Lâm Bạch Thanh suy nghĩ về mộng đẹp, suốt cả quãng đường đều vui vẻ hài lòng. Cô đang nghĩ ngợi, Cố Bồi bỗng nhiên hỏi: “Đúng rồi, mấy người nước N kia, em tính sao?”
Anh lại hỏi: “Có muốn báo cảnh sát đuổi họ đi hay không?”
Anh suy nghĩ một lát rồi nói: “Anh luôn có cảm giác bọn họ “lai giả bất thiện”, có lẽ là muốn trộm kim châm hoặc là phương thuốc của em.”
Lâm Bạch Thanh cười khúc khích, thế nhưng cô không lên tiếng.
Cố Bồi không hiểu nổi vì sao vợ của mình lại cười nên có hơi buồn bực. Vợ của anh lại liên tục cười không ngừng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây