Lâm Bạch Thanh quấy nhiễu Kiều Mạch Tuệ, cố ý nói khích cho bà ta đi.
Lúc này đương nhiên phải thừa thắng xông lên: “Chị dám đi cái rắm, chị mà thấy Kiều Dẫn Đệ, ngay cả rắm cũng không dám đánh một cái.”
Khiến cho mẹ chồng kiếp trước á khẩu không nói nên lời, Lâm Bạch Thanh cũng đã rửa mặt xong, đang muốn đi ra ngoài lại thấy Thẩm Khánh Hà đang đi vào.
Bà xách một chiếc cặp da nhỏ nói: “Thanh Thanh, hôm nay bà ngoại cháu có chút việc bận, đến chiều tối mới đến châm cứu được. Đoán là cháu vừa mới khai trương, trong tay còn khá eo hẹp, kêu dì mang tiền mừng tuổi những năm qua thiếu cháu đưa cho cháu.”
Lâm Bạch Thanh đã biết bà ngoại giàu có, làm việc cũng thẳng thắn. Nhưng khi cô mở cặp da ra, móc ra một xấp tờ một trăm đồng vẫn hơi sững sờ: “Đây là cho cháu? Tiền mừng tuổi? Ở đây có khoảng ba mươi nghìn đồng, dì chắc chứ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây