Lúc này trông ông ta có vẻ uể oải, chán nản không có tinh thần.
Thấy Lâm Bạch Thanh đi tới, Sở Xuân Đình như dự đoán được điều gì đó, ngẩng đầu nói với Cố Bồi: “Tiểu Bồi, lấy đại sự làm trọng, cậu đưa Bạch Thanh lên lầu trước. Tiếp đãi những vị khách hôm nay cho tốt, chuyện của chúng ta bàn lại sau.”
Trần Hải Lượng cũng cười nói: “Đàn em, hôm nay tiếp đãi nhiều khách khứa như vậy, em là chủ trì sao có thể chạy lung tung khắp nơi. Để anh tiễn là ông Sở được rồi, nhanh lên lầu đãi khách mời rượu đi.”
“Lên lầu trước đi, có chuyện gì xong rồi hãy nói, ông Sở…” Cố Bồi hạ giọng nói: “Vừa rồi đã nhận ra lỗi sai của mình, cũng đã hứa với anh rồi, sau này nếu không có việc gì ông ấy sẽ không quấy rầy chúng ta nữa.”
Lâm Bạch Thanh cũng hạ giọng, nhỏ giọng nói: “Anh lên lầu trước đi, em muốn nói chuyện riêng với ông Sở.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây