Mục Thành Dương cười nói: “Đứng lên có là gì, bây giờ ông ta còn có thể vứt gậy ra đi bộ.”
Nhìn hòm thuốc sau lưng anh ấy, Hàn Kiến Quốc hiểu ra: “Sở Xuân Đình là do cậu chữa sao?”
“Không, không, là bà chủ của chúng tôi.” Mục Thành Dương nói rồi đi vào phòng làm việc.
Hàn Kiến Quốc và Từ Thắng cùng theo vào phòng làm việc, hỏi: “Bà chủ của các cậu là ai?”
Bên kia, Liễu Liên Chi nghe thấy ba chữ Sở Xuân Đình. Trong nháy mắt căng thẳng, mạch căng như dây cung nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ như không có chuyện gì, còn hỏi Lâm Bạch Thanh: “Có phải có người tìm cô không? Cô có muốn ra ngoài xem không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây