Lâm Bạch Thanh ngạc nhiên, trong lòng nghĩ chẳng lẽ Liễu Liên Chi đã biết tình hình từ trước?
Nhưng nhìn bộ dạng của bà ấy lại không giống vậy.
Cô lập tức hỏi: “Lời này của giáo sư Liễu có ý gì? Tôi là cái gì cơ?”
Liễu Liên Chi phất tay một cái rồi nhắm mắt lại.
So với Sở Xuân Đình vẫn có thể thảnh thơi ra nước ngoài dưỡng bệnh sau khi con trai chết thì Liễu Liên Chi lại khuấy động nháo nhào lên vì con gái, hai mươi năm qua, không có một giây nào là bà ấy không lo cho con gái.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây