Người đàn ông cầm cốc lên, phát hiện trong đó không có nước, liền cầm cốc trà của Lâm Bạch Thanh lên, uống một ngụm lớn, sau đó ho dữ dội, ho xong đang định nói gì đó thì Lâm Bạch Thanh lại cúi người, đầu lưỡi cô liếm môi của anh, đầu lưỡi của anh rất khô ráo, Lâm Bạch Thanh khẽ liếm, liếm đến mức là anh không tự chủ được mà hé mở môi, sau đó ngậm vào.
Đột nhiên, sau đầu cô bị bàn tay to lớn của anh giữ lấy làm cô không tự chủ được mà đập vào anh, răng cô va vào răng anh, trán cô va vào trán anh, rầm một tiếng, mũi cô cũng không biết đã chạm vào nơi nào của anh, trong nháy mắt tia lửa lập tức bắn tung tóe khắp nơi, Lâm Bạch Thanh chỉ cảm thấy mũi đau nhói, chảy cả nước mắt.
Vừa nãy Cố Bồi còn muốn mượn công lao mà ra oai, định hôn xong mới nói, bây giờ anh lập tức hoảng hốt, muốn lấy giấy lau cho cô nhưng suýt chút nữa làm đổ cốc, tay chân anh luống cuống, miệng không ngừng nói: “Anh xin lỗi!”
Lâm Bạch Thanh vội vàng nói: “Không sao, em không đau, không đau chút nào.”
Cô nói không đau nhưng nước mắt vẫn từ trong hốc mắt chảy ra ngoài không ngừng, làn da trắng như tuyết đã đỏ bừng, cô khóc rồi!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây