Sở Xuân Đình nhìn xung quanh, gương mặt uy nghiêm nhưng không hề nói gì.
Hôm qua Lâm Bạch Thanh đã mắng ông ta là ông lão xấu xa, kết quả lại nhận không một bộ kim châm, có hơi ngại vào phòng.
Nhưng sau khi Sở Xuân Đình nhìn thấy cô lại nở nụ cười: “Các vị, bác sĩ đến rồi, để cô ấy chữa bệnh cho tôi trước đã.”
Một đám người đồng thời quay đầu, vừa nhìn, có người xông về phía Cố Bồi, còn có người xông về phía Mục Thành Dương, chỉ có Lâm Bạch Thanh bởi vì quá nhỏ, không được mọi người xem như bác sĩ, đám người chia ra còn cô đeo hòm thuốc tiến vào.
Ánh nhìn của Sở Xuân Đình rất dữ nhưng lại giống như là giả vờ, bởi vì đáy mắt của ông ta như đang chứa ý cười.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây