Anh ta nhìn chằm chằm Lâm Bạch Thanh một lúc lâu, mãi đến khi xác định rằng cô đang rất nghiêm túc, lòng tự trọng bị chà đạp, vung rèm lên một cái, trừng mắt nhìn mọi người rồi nghênh ngang rời đi.
Mặt của Cố Hoài Thượng biến thành màu gan heo ngay tức khắc, cao giọng nói: “Lâm Bạch Thanh cô đừng hối hận.”
Còn chưa bắt đầu đã đá con trai ông ta ra khỏi danh sách, cái này không nói bậy được.
Lâm Bạch Thanh ngồi yên vị giữa ông Ba và ông Năm, hai ông cụ tám mươi tuổi càng làm nổi bật lên vẻ thanh xuân xinh đẹp, tràn đầy sức sống của cô, cô đáp lại: “Chú Hoài Thượng, chú nghĩ xem tại sao hôm nay cháu phải ngồi ở đây?”
Cố Hoài Thượng vốn muốn nói chẳng phải là vì cô muốn chọn con rể vàng ư, nhưng con của ông ta đã bị từ chối, như vậy thì không phải, ông ta hừ lạnh hai tiếng, nói: “Vì Linh Đan Đường.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây