Ba người tới Hồng Kông, xuống tàu thủy, Tiểu Lượng nhìn những tòa nhà cao tầng, choáng váng cả người. Trước kia cậu ấy khờ dại cứ nghĩ những tòa nhà ở Bằng Thành đã đủ cao rồi, so với Hồng Kông, quả thật như phù thủy nhỏ gặp phù thủy lớn. Những tòa nhà này không chỉ cao, mà khoảng cách giữa cách tòa nhà cũng cực kỳ hẹp, đứng ở giữa, cậu ấy lo lắng những tòa nhà cao tầng này sẽ che khuất bầu trời.
Tô Dĩ Mạt túm tay áo của Tiểu Lượng, “Đi thôi, đừng nhìn nữa. Thời gian của chúng ta không nhiều, đừng làm trễ nãi thời giờ.
Tiểu Lượng đi theo phía sau cô bé, ngồi lên xe buýt, sau đó dừng ở khu rộn ràng nhất.
Gần đây đều là tòa nhà cao tầng, phía dưới thì có cửa hàng, ba người đi dạo qua ngã ba một vòng, Tô Dĩ Mạt tinh mắt, nhanh chóng nhìn thấy một lớp dạy kèm gần đó.
“Đi thôi. Chúng ta đi hỏi thăm một chút.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây