Tiểu Lượng nhìn đồng hồ, sợ hết hồn, cậu ở đây cũng hơn một tiếng, giống như mới vừa đến, cũng tại nhà cậu quá mát mẻ, làm cho cậu quá thoải mái, cũng quên thời gian. Cậu vội chạy ra ngoài, còn không quên nói mấy câu: “Bây giờ anh học về máy tính. Chờ sau này học sau, anh có thể học lập trình phần mềm."
Tô Dĩ Mạt vui vẻ: “Vậy chúc anh học sớm có chứng chỉ."
"Được. Ông chủ nói sẽ dạy cho anh. Chỉ cần không làm ăn trong tiệm, anh có thể tùy ý dùng máy tính. Cũng học được nhiều, lại không đóng học phí." Giọng nói của Tiểu Lượng biến mất ngoài cửa.
Tô Dĩ Mạt đóng cửa lại, nhìn cậu vội vã chạy xuống lầu.
"Xin hỏi đây có phải nhà của đồng chí Trương Chiêu Đễ không?"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây