Trương Chiêu Đệ trợn trừng hai mắt lên nhìn con gái, đùa cái gì vậy? Giá trị thị trường phải hơn một tỷ đồng? Cô ấy phải nắm giữ hơn 67% cổ phần? Ý như cô ấy đang hiểu sao? Nhưng giờ đến số lẻ cô ấy cũng không có, ok?
Tô Ái Quốc lại hít một hơi khí lạnh: “Con đùa cái gì thế, giá trị thị trường của Tái Hưng Đạt mới chỉ hơn 1 tỷ đồng, trong đó dì Viên của con chỉ nắm giữ chưa tới 20% số cổ phần. Mẹ con không có nhiều vốn đến vậy, mẹ con dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng đấy, con đang đưa ra yêu cầu trên trời à?"
Tô Dĩ Mạt nhún nhún vai: “Nếu con đưa ra yêu cầu cho mẹ đơn giản như với Tái Hưng Đạt, năm nay mẹ đã có thể đăng ký xin niêm yết trên sàn giao dịch rồi, mẹ kinh doanh giỏi hơn dì Viên nhiều. Nếu phải gia tăng độ khó, sao chỉ có con với ba gia tăng độ khó được, mẹ cũng phải gia tăng độ khó chứ."
Tô Ái Quốc bị con gái nói đến á khẩu không trả lời được, Trương Chiêu Đệ suy tư rất lâu, cuối cùng vỗ bàn nói: “Không thành vấn đề, 1 tỷ thì 1 tỷ. Mẹ có thể làm được."
Tô Ái Quốc vẫn muốn thuyết phục con gái, nhưng không ngờ còn chưa kịp sắp xếp tốt ngôn ngữ, vợ đã đồng ý. Anh ấy sốt ruột kéo kéo tay vợ, ra hiệu cho cô ấy đừng xung động.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây