Tô Dĩ Mạt mím môi, “Kìa mẹ, vậy nhỡ đâu ba bận đi làm thì phải làm sao? Mẹ chờ đợi sốt ruột biết bao nhiêu.
Trương Chiêu Đệ bật cười, “Có gì sốt ruột chứ, thư của con cũng không biết bay.
Tô Dĩ Mạt nghe ra được sự bài xích trong lời nói của mẹ, cô bé đảo quanh tròng mắt, “Mẹ à, không phải là mẹ nói khi còn bé gia đình quá nghèo, không có cơ hội đi học sao? Bây giờ có cơ hội, sao mẹ có thể từ bỏ cơ hội tốt như vậy chứ? Cô bé nghĩ một chút, “Nhỡ đâu sau này ba làm kỹ sư, có phụ nữ viết thư tình cho ba, mẹ không biết chữ bị lừa gạt thì phải làm sao chứ?
Lúc bắt đầu Tô Ái Quốc chỉ làm người qua đường hóng hớt chuyện, không ngờ tới chỉ chớp mắt con gái đã lấy anh ấy làm súng mà bắn rồi, mặt lập tức tái đi. Vừa nghiêng đầu, ánh mắt khiển trách của vợ đã bắn qua, anh ấy nhanh chóng giơ tay đầu hàng, “Không thể nào, tiểu Mạt chỉ đang lấy ví dụ mà thôi. Cho dù em có cho anh mười cái lá gan, anh cũng không dám nhận thư tình của người khác.
Trương Chiêu Đệ đắc ý hừ hừ, “Xem như anh thức thời. Chỉ là lời của cô ấy cũng thay đổi, “Lời tiểu Mạt nói hình như cũng có lý, em không thể không phòng bị được. Nhỡ đâu thật sự có chuyện này, em không biết chữ, hai người làm trò quỷ ngay dưới mí mắt của em, em cũng không nhìn thấy được, không được! Nhất định em phải học chữ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây