Có đôi khi trơ mắt nhìn những người khác bị bọn họ lừa, cô ấy cũng vì tự vệ, không dám lên tiếng ngăn cản trong lòng lại luôn mãi băn khoăn. Nếu qua lại gần gũi với đám người kia, cô ấy sợ sớm muộn gì bản thân cũng sẽ xấu đi.
Tô Ái Quốc không ngừng gật đầu, “Đúng đúng đung, là anh nghĩ sai rồi. Vẫn là không nên lui tới với những người kia thì hơn, miễn cho sau này lại bị bọn họ là liên lụy.
Trong lòng Tô Dĩ Mạt lộp bộp một tiếng, những người bán vé mà ba mẹ nói dường như không đơn giản, rất có thể là tội phạm, khó mà dùng được, cô bé nắm chặt tay mẹ, quả quyết muốn khuyên mẹ đổi cách làm ăn khác, “Vậy thì bán sò lụa đi mẹ? Món này vừa rẻ lại ngon.
Trương Chiêu Đệ có chút chần chờ, “Qủa thật mẹ muốn bán sò lụa, cũng không biết Trương Ngữ có đồng ý hay không nữa?
Tô Dĩ Mạt biểu thị không có vấn đề gì, “Trước kia mẹ từng dạy dì ấy buộc bóng bay cũng đâu có thu phí. Nhất định là dì ấy sẽ đồng ý thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây