Cô bé dõng dạc mà nói, Tô Ái Quốc nghe lại cảm thấy da đầu tê dại, anh ấy căng thẳng nuốt một ngụm nước bọt, “Ba cảm thấy như bây giờ cũng rất tốt. Một tháng gần bốn trăm đồng tiền lương, đã đủ để nuôi sống con.
Anh ấy đưa một tay lên đặt bên tai, “Con nghe kìa, có phải dưới lầu có ai đang gọi con xuống chơi hay không? Con nhanh chóng đi chơi đi ha? Trẻ con thì nên nhân lúc còn nhỏ mà chơi đùa mấy năm đi, chờ lớn hơn một chút, con có muốn chơi cũng không có sức mà chơi đâu.
Vẻ mặt Tô Dĩ Mạt lộ ra chút quái dị, “Ba, ba nghe lầm rồi, kể từ sau khi con làm người dẫn chương trình nhí, đã không còn bạn nào tìm con chơi nữa rồi.
Bởi vì buổi lễ tốt nghiệp kia, Tô Dĩ Mạt trở thành con nhà người ta, phụ huynh của cả tòa nhà Đồng Tử đều lấy cô bé ra làm tấm gương khích lệ con cái nhà mình.
Đứa bé không nghe lời, người lớn cầm roi đánh bắp chân, vừa đánh vừa mắng, “Con không thể học Tô Dĩ Mạt một chút sao, con xem con nhà người ta…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây