Chờ Trương Chiêu Đệ rửa tay xong, thay quần áo xong, Tô Ái Quốc đã nấu xong mì, con gái cũng múc xong cơm, bày xong bát đũa.
Trương Chiêu Đệ nhìn ngao hoa bóng loáng dầu mỡ trong bát, hít hít mũi nói: “Thơm thật đấy. Nhưng hình như hôm qua em không dạy anh nấu hải sản, sao hôm nay anh lại nấu hải sản?"
Cô ấy là người tỉnh G, nằm sâu trong đất liền, chưa từng ăn hải sản bao giờ. Đến khi tới Bằng thành mới được ăn mấy lần, nhưng cũng chỉ là mấy lần thôi. Tuy Bằng thành nằm cạnh biển, giá hải sản thấp, nhưng người nhà ăn chế biến hải sản không được ngon cho ăn, nhiều lần cô ấy ăn phải cát, lại rất tanh. Nên đã từ bỏ.
Tô Dĩ Mạt cười nói: “Dì Trương nấu ăn đặc biệt ăn ngon, con chạy qua học của dì ấy. Mẹ ơi, mẹ mau nếm thử đi."
Lời cô vừa nói là nửa thật nửa giả, dì Trương nấu cơm cũng ngon. Nhưng còn chưa tốt như lời cô khen, cô cũng không có cách vừa học đã biết làm ngay, vì vậy cô đổi cách làm của mình thành của Trương Ngữ, quả nhiên ba cô không nghi ngờ gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây