Tô Dĩ Mạt tặc lưỡi, thời tiết ở Bằng thành nóng nực, không sợ bị chết rét, nhưng có trời mưa, côn trùng cũng nhiều, anh ấy trốn ở trong rừng cũng không khác gì người hoang dã. Chẳng trách anh ấy lại bị bệnh.
Tô Ái Quốc cố kiên nhẫn hỏi: “Cậu đã bị bệnh thành thế này rồi, tại sao không đến đồn công an báo đi, dù có bị trục xuất về quê, cũng đỡ hơn là bị mất mạng."
Hác Tư Minh cười khổ nói: “Anh không biết đâu, tôi từng gặp bọn họ ở trong mỏ. Bọn họ đưa những người nhập cư bất hợp pháp đến mỏ làm lao động công ích, một tháng sau lại đuổi những người đó ra khỏi Bằng thành."
Tô Ái Quốc trợn tròn hai mắt nhìn, hiển nhiên là không nghĩ tới loại chuyện này.
Tô Dĩ Mạt nhớ đến một bài báo mình từng đọc ở đời trước, nói là có sinh viên đại học đến quán internet lướt mạng, không mang theo ba loại giấy chứng nhận nên bị bắt vào trại tạm giam, rồi bị đánh chết.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây