Nhưng kể từ đó, cô cũng không còn nhận được đơn đặt hàng nào của chính phủ, thậm chí cả những xí nghiệp tư nhân cũng không ai hợp tác với cô. Cũng là bởi vì cô đã phá hỏng quy tắc nghề nghiệp.
Bị buộc không biết phải làm sao, cô đành phải đổi nghề bán xe.
Vì sao công chức nhà nước khi có chuyện gì sẽ chịu tội nặng hơn những nhân viên trong công ty tư nhân, bởi vì công chức nhà nước là có chính sách của chính phủ quản lý, bị vô số người soi xét. Còn người quản lý của những nhân viên ở công ty tư nhân là ông chủ. Không có người chủ nào lại muốn liên quan đến tòa án, như vậy sẽ lãng phí rất nhiều thời gian, họ càng muốn nhanh chóng bù đắp lại tổn thất của mình. Một khi tổn thất được bù đắp, bọn họ sẽ bỏ qua cho nhân viên.
Như vậy, người tố cáo sẽ chịu thảm. Loại chuyện này thường sẽ truyền đi rất nhanh. Coi như ông chủ không muốn truyền ra, nhưng mà những đối thủ cạnh tranh cũng sẽ tìm cách truyền thông tin ra ngoài. Những giám đốc kinh doanh của những công ty khác nghe được, sợ rước họa vào thân, chắc chắn sẽ không hợp tác cùng cô. Đây chính là vấn đề thực tế.
Tô Ái Quốc suy nghĩ một chút liền hiểu. Biện pháp này cũng không thể thực hiện được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây